Biết Bao Giờ....?!!!
Đến bao giờ trần gian rồi khép cửa
Thơ thôi đau
Hồn cũng bớt trở trăn
Trái tim anh cho em làm điểm tựa
Trỗi nhịp yêu vượt bấy nổi nhọc nhằn
Đến bao giờ mắt em thôi ứa lệ
Giọt lăn dài
Gối mỏng
Ướt chiêm bao
Vạch màng đêm
Bước hờ vào trần thế
Nhốt cơn mê điên loạn tận đỉnh sầu
Biết bao giờ, và bao giờ kết cuộc
Tận mối duyên
Trái đắng vỡ trên tay
Em chôn được niềm đau vừa mới chuốc
Quên tình si
Rũ chết xác thân gầy
Biết bao giờ, và bao giờ anh hỡi
Ngọn nến tàn
Sắp gục bóng yêu đương
Em ngã rồi giữa vực tình chới với
Lệ chan thơ
Thương còn khóc
Còn thương !
Đến bao giờ em mới quên được
bóng hình ai ghi dấu trong tim
thơ thôi rướm máu xác mòn mõi
tình iu đó đành chắp cánh bay
Đến bao giờ em mới quên được
một cuộc tình trắc trở gian truân
đêm về ôm gối mộng thao thức
điên dại bởi nhung nhớ cuồng si
Đến bao giờ em mới quên được
trái đắng em mang tự thuở nào
đường dài em đi mòn mỏi gối
chỉ mong gửi trao tấm chân tình
Đến bao giờ em mới quên được
Đến bao giờ anh hỡi anh ơi
Thương anh ... iu anh ... nói tiếng khẽ
Lệ trào nghẹn ngào ... tiếng iu anh
---------------
Trả lại anh
trả lại anh đó
tiếng thương ngày nào
bao nhiêu ấp ủ
chiều chuộng nâng niu
trả lại cho anh
giòng thơ anh viết
cuồng nhiệt đam mê
nồng say êm ái
trả hết cho người
tim côi nhức nhối
nuớc mắt nhòe mi
em xin nhận lảnh
giử lại trong em
ân tình ngày đó
một kỷ niệm buồn
hành trang ly biệt
--------------------
Chàng Ơi !
Ôm mãi mối tình lênh đênh
Lăn mình vào trong giấc muộn
Đêm ru trí nhớ bồng bềnh
Sầu chất sầu thành vạn luống
Chàng ơi ! Màn đêm òa xuống
Đổ tràn màu tối yêu ma
Có tiếng khóc hờn ghê rợn
Gọi tình, gọi người xa xa
Ước gì chen giọt mưa sa
Em nhập hồn vào tiếng sét
Đánh cho lời đau vỡ òa
Tan vạn ngôn từ ngờ nghệch
Đêm đã già sao chưa chết
Em đã gầy hơn hôm xưa
Giấc tình hình như đà mệt
Nhoài lòng hứng lấy giọt mưa
Có ngờ đâu lệ chan thơ
Ôm gối sầu đêm tỉnh giấc
Duyên ai khéo để em chờ
Mong chàng như mong bạch nhật !
-----------------------
Tôi Muốn ...!
Tôi muốn gom mây ngàn đem đi đốt
Cho khói mù giăng kín phía mông lung
Tôi muốn gom ngàn ánh sao lại một
Để soi riêng bóng tối của não nùng
Tôi muốn tháo mặt trăng làm của lễ
Tặng cho đời đen tối để mua vui
Tôi muốn chặt cho nát nhừ dâu bể
Thả thương đau cho sóng bạc dâp vùi
Tôi muốn chận tĩnh mạch, khi ngưng chảy
Đối đầu ngay, nghênh chiến với tử thần
Tôi muốn chết và kiếp sau sống dậy
Mong cuộc đời không có chữ ăn năn
Tôi muốn buộc âm thanh vào nước mắt
Khi chạm nhau không nghe tiếng bi ai
Tôi muốn moi trái tim ra khỏi ngực
Chứng minh tôi yêu anh bấy độ rày !
Sưu tầm